Monday, November 20, 2006
một buổi tập thể dục gặp nguy hiểm
 hôm qua ngày  19 tháng 11  năm 2006  ,sau khi tôi chạy một vòng , từ đường brookhurst đến đường sancayon , không có chuyện gì xảy ra , và từ đường jamborri , nhiều chiếc xe đạp vượt qua , vài tiếng lăng nhục bên tai tôi , what is that ? xem tôi như loài vật , tôi vẫn thản nhiên , đạp chạy vì cảm thấy mình nhỏ bé , không giám làm gì ai ! , ngon trớn trên đường chạy xuống biển , không có vấn đề gì , khi đến công viên  ngồi giải lao , uống nước trà  , và làm hơi thuốc lá quen thuộc , người cảm thấy vô  cùng thoải mái , khoảng mười phút sau , tôi tiếp tục lên đường , chạy dọc theo bờ biển , khí  trời thật tươi mát đến với tôi , một cảm giác ở đời  chưa từng có ! , chạy qua bờ biển , thì đến con đường mòn  , thiên nhiên , dọc bờ sông với những làn gió biển thổi từng cơn êm dịu , tôi  nốc bình trà còn lại , thêm chất nicotin bởi hơi thuốc , và tiếp tục trên đường về , khoảng nửa tiếng  thì có những tiếng ộ oẹ ở đằng sau lưng vọng đến ! tôi vẫn thản nhiên từng bước đạp mệt mỏi ,  một thằng dân châu mỹ latin muốn sinh chuyện , chọc  tôi , áp sát vào bánh xe tôi , làm tôi hơi điên , nó to con , thuộc loại bự , tôi muốn choảng  nhưng thâm tâm hiền lành , đành nuốt nhục , bước đi , nhưng cũng để cho tôi một bài học , nhớ đời ,  đôi khi cũng cần hung bạo , không thể cứ nuốt nhục mãi ....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
 
 
No comments:
Post a Comment